Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Chương Chương 387: Mộng cảnh.
Chương 387: Mộng cảnh.
Như lạc vào một khu rừng nguyên sinh thật sự. Ít nhất ở đây khu rừng không có mấy cái cây đại thụ cao chọc trời.
Giới hạn diện tích ở hai bên khu rừng này là khoảng 20m, qua 20m bề ngang sẽ va phải bức tường tuyết. Đó chỉ là chiều ngang, còn chiều dài của nó thì trải dài ra, không thể thấy được điểm cuối do cây cối quá rậm rạp.
Lá xào xạc bay lên khắp nơi, còn cuốn theo những cánh hoa màu tím bay ngập cả bầu trời. Những cánh hoa đó đập vào mắt Diệp Thu Nguyệt, khiến nàng sững sờ. Không biết chúng từ đâu ra, rõ ràng không thấy một cái cây nào có hoa tím gần đây.
Cả nhóm vẫn bước đi, nhưng chỉ có Diệp Thu Nguyệt vẫn đứng chôn chân tại chỗ. Thấy thế Ma Tùng Quân liền quay lại hỏi:
Như lạc vào một khu rừng nguyên sinh thật sự. Ít nhất ở đây khu rừng không có mấy cái cây đại thụ cao chọc trời.
Giới hạn diện tích ở hai bên khu rừng này là khoảng 20m, qua 20m bề ngang sẽ va phải bức tường tuyết. Đó chỉ là chiều ngang, còn chiều dài của nó thì trải dài ra, không thể thấy được điểm cuối do cây cối quá rậm rạp.
Lá xào xạc bay lên khắp nơi, còn cuốn theo những cánh hoa màu tím bay ngập cả bầu trời. Những cánh hoa đó đập vào mắt Diệp Thu Nguyệt, khiến nàng sững sờ. Không biết chúng từ đâu ra, rõ ràng không thấy một cái cây nào có hoa tím gần đây.
Cả nhóm vẫn bước đi, nhưng chỉ có Diệp Thu Nguyệt vẫn đứng chôn chân tại chỗ. Thấy thế Ma Tùng Quân liền quay lại hỏi:
Đăng nhập
Góp ý